Miếu chùa Bình Đê
Miếu chùa Bình Đê còn có tên gọi khác là Miếu, chùa làng Di (Sùng Khánh tự) là ngôi miếu chùa chung của 3 thôn là thôn Kênh, thôn Ngõ, thôn Gòi. Ngôi miếu chùa nằm trên diện tích đất của thôn Gòi. Theo cuốn lý lịch di tích Miếu chùa Bình được xây dựng khá sớm, nhưng đã bị phá hủy từ năm 1949. Năm 1992 địa phương khôi phục lại toàn bộ ngôi miếu chùa trên nền cũ. Kiến trúc ngôi chùa, quy mô không lớn, nhưng kiến trúc giữ được dáng vẻ của một công trình có kiến trúc truyền thống, là nơi sinh hoạt tín ngưỡng của nhân dân. Năm 2004 hoàn thiện một số hạng mục công trình, tôn tạo sân vườn, cảnh quan đẹp, các hạng mục công trình kiến trúc nối tiếp nhau. Miếu chùa Bình Đê tôn thờ ba vị Thành hoàng vị đệ nhất hiệu là Thiên Bồng-húy là Khai Công. Vị đệ nhị hiệu là Linh Quang-húy là Phù Công. Vị đệ tam hiệu là Thượng Đạt-húy là Hiển Công có công giúp vua Lý Bôn đánh giặc lương, đem lại thái bình cho đất nước. Công lao của các vị Thành hoàng được ghi trong thần tích, sắc phong, được lưu trữ tại viện thông tin khoa học xã hội và được lưu truyền từ nhiều thế kỷ trước. Trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp, Miếu chùa Bình Đê nơi hoạt động cách mạng của các người con yêu nước xã Bình Xuyên, và là nơi thành lập chi bộ Đảng đầu tiên của xã Bình Xuyên. Năm 2006, Miếu chùa Bình Đê được UBND tỉnh Hải Dương công nhận là "di tích lịch sử" cấp tỉnh.
Từ trung tâm xã Bình Xuyên dọc theo tuyến đường liên xã về đến trung tâm nhà văn hóa thôn Bình Cách, tọa lạc bên cạnh nhà văn hóa thôn là nhà thờ họ Lưu thờ tiến sĩ Lưu Khải Chuyên.
Nhà thờ họ Lưu
Nhà thờ và Lăng mộ tiến sĩ Lưu Khải Chuyên có tên gọi khác là “Từ đường Lưu tộc" tức Nhà thờ họ Lưu. Tọa lạc trên mảnh đất Bình Cách, Làng Bình Cách có tên Nôm là làng Gạch, xưa còn gọi là Nỗ Cấm. Di tích là nơi tôn thờ, tôn vinh Tiến sĩ Lưu Khải Chuyên, người có nhiều công lao to lớn đóng góp cho sự phát triển của quốc gia Đại Việt trong thế kỷ XVI trên nhiều lĩnh vực: chính trị, văn hóa, giáo dục… được triều đình ghi nhận, sử sách lưu truyền, nhân dân ngưỡng mộ. Lưu Khải Chuyên là người xã An Đê, huyện Đường An, nay là thôn Bình Cách, xã Bình Xuyên, huyện Bình Giang. Ông sinh ra trong một gia đình nghèo khó, nhưng từ nhỏ Lưu Khải Chuyên sớm có tư chất thông minh hơn người, nhưng lại có chí theo nghiệp học. Khoa thi năm Mậu Dần, niên hiệu Quang Thiệu 3 (1518) đời vua Lê Chiêu Tông, bảng này lấy đỗ 17 người, trong đó Lưu Khải Chuyên đậu đệ nhất giáp Tiến sỹ cập đệ Đệ tam danh hay còn gọi là Thám hoa, đứng thứ ba trong tam khôi. Sau khi đậu đại khoa, Lưu Khải Chuyên làm quan dưới triều Lê-Mạc. Ông làm quan tới chức Hữu Thị lang Bộ Hình.. Ông cống hiến phục vụ triều chính nhà Lê và nhà Mạc từ năm 1518-1541. Đến năm 1541 ông về trí sĩ tại quê nhà thôn Bình Cách. Lưu Khải Chuyên mất ngày 03/3/1551, thi hài của ông được chôn cất tại quê hương. Nhà thờ họ Lưu được xây dựng tại trung tâm thôn Bình Cách trên một khu đất bằng phẳng, mặt tiền quay về hướng Tây Nam. Cách cụm di tích dình chùa Bình Cách 200m về phía Bắc, tạo thành quần thể di tích tôn giáo, tín ngưỡng đáp ứng nhu cầu tâm linh của cộng đồng nhân dân địa phương. Đồng thời là địa chỉ đỏ trong giáo dục truyền thống hiếu học và khoa bảng cho con cháu dòng họ Lưu nói tiêng và thế hệ trẻ tại đia phương nói chung trong học tập, rèn luyện tu dưỡng đạo đức góp phần xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp, văn minh. Di tích còn bảo lưu khá nguyên vẹn kết cấu khung vì bằng chất liệu gỗ tứ thiết, các mảng chạm khắc theo đề tài là lật, tứ quý… mang đậm dấu ấn kiến trúc thời Nguyễn (thế kỷ XIX). Năm 2022, nhà thờ họ Lưu được UBND tỉnh Hải Dương công nhận là "di tích lịch sử" cấp tỉnh./.